Vụng về

VỤNG VỀ

” Tính anh vốn vụng về
Quên em ? Đâu có dễ !”

Cũng đã lâu rồi mình chẳng gặp nhau
Chẳng còn hỏi han, cà phê, dạo phố
Chẳng dám gọi em : “Hâm ơi ” !Anh nhớ
Chẳng còn vui buồn , chẳng í ới mỗi đêm.

Anh phải tập dần thói quen không em
Tập phải quên dần nhớ nhung sớm tối
Những lúc trở trời, sớm khuya ngóng đợi
Tập để trái tim, xóa ký ức một người .

Cũng ngần ấy ngày , anh quên mất tiếng cười
Khoảng lặng mênh mang, những vui buồn ta đã
Bỗng hợt nhận ra , người đã quên tất cả
Em đã muốn thành, người xa lạ trong anh.

Thời gian ơi….xin hãy trôi thật nhanh …