THƠ CHẾ VUI BÁ ĐẠO NHẤT

Bài thơ chế số 1

Bước tới chuồng heo bóng xế tà.
Phân heo, phân vịt lẫn phân gà.
Lom khom dưới mái heo hò hét.
Lác đác bên hiên vịt nó la.
Nhớ chú, đau lòng con lại khóc
Thương cha xót dạ lệ tuôn ra.
Dừng chân đứng lại cầm vòi nước.
Nhìn lại chỉ còn heo với ta.

Bài thơ chế số 2

Bước tới “vườn rau” thấy sướng à.
Cỏ cây chen chút, đá nhô ra.
Lom khom dưới ấy ta tìm lối.
Lác đác bên kia mấy nẻo qua.
Nhớ cụ năm nào hay vác cuốc
Thương thằng sáu chín lúc thay ca.
Dừng chân giữ nhịp ta lấy thế?
Một mảnh tình riêng bỗng phọt ra.

Bài thơ chế số 3

Vừa tới nhà em má giết gà
Bụng thì mừng lắm miệng thì la
Má ơi trên phố (con) xơi gà chán
Má hãy nghe con chớ thịt gà
Ba nàng vội vã bước nhanh ra
Thôi Bà đừng thịt con không thích
Miệng nói tay khua thả mất gà

Bài thơ chế số 4

Không tiền không bạc gái không theo
Xế xịn nhà cao gái cứ đèo
Tìm đâu một chữ tình chân thật
Những khổ cùng nan góp tay chèo

Bài thơ chế số 5

Anh bạn đến nhà mình chơi
Ba ra chào hỏi. Cháu thời quê đâu?
Đã quen (con)gái bác bao lâu?
Tuổi tác bao lớn ăn nhầu (nhậu) tài không?
Có biết hút thuốc hay không?
Cà phê hỏi thật đàn ông ngại gì?
(Có nghiện cafe không?)
Hay là nói thật hãy đi
Đưa con gái bác gặp dì bên con
Bác hỏi cháu cũng nói luôn
Nhậu cháu không thích cafe chẳng thèm
Thuốc bạn hút cháu ngồi xem
Chứ cháu hút thử say mèm bác ơi
Tiện đây xin phép bác rồi
Cháu cùng em muốn đi về nhà bên
Thôi cháu dở vậy thì thôi
Bác muốn con gái lấy người tốt hơn
Con trai phải biết thiệt hơn
Cafe thuốc lá lại còn lai rai
Hãy chọn chồng vậy mà xài
Mấy thằng ba xạo ta đây chả cần

Bài thơ chế số 6

Đêm qua nằm ngủ ngoài đường
Mơ màng anh tưởng ngủ giường nhà em
Nửa đêm anh trở qua xem
Hôn em một cái hóa ra hôn nhầm
Sáng ra cả bọn cười thầm
Hôm qua hôn vợ hôn nhầm mông tao.

Bài thơ chế số 7

Trái tim anh chỉ một lần gõ cửa
Yêu em rồi sẽ đóng cửa ngàn năm
Nhưng lần đó anh quên không đóng cửa
Có em rồi nhưng vẫn thích lăng nhăng

Bài thơ chế số 8

Thân em như hạt mưa xa
Vào tay bượm nhậu thật là không may
Ngày ngày nó xỉn nó say
Hết tay ăn nhậu bắt em thế vào
Em nào có biết uống đâu
Lúc đầu thì uống vài lon ngã rồi
Dần hồi em uống cũng quen
Tay đôi hai đứa chén tạt chén thù
Em ngủ thì nó cũng tiêu
Phiêu diêu hai đứa đều cùng say xưa
Lúc đầu em thấy chẳng ưa
Giờ em mà thấy đưa tay nhận liền

Bài thơ chế số 9

Sáng ra Facebook tối vào Zing.
Rớt mạng thường xuyên vẫn nhiệt tình.
Bàn phím không ngừng, chuột vẫn click
Cuộc đời lướt Wed thật là nghinh.
Bài thơ chế số 10
Nam quốc sơn hà nam đế cư
Ta đây làm mãi mà ko dư
Cứ được đồng nào tiêu xài hết
Hỏi cứ như vậy làm sao dư.

Bài thơ chế số 11

Một thương con gái ngang tàng
Hai thương giọng nói oang oang khắp làng
Ba thương dáng điệu nghênh ngang
Bốn thương mặt mũi tàn nhang đủ đầy
Năm thương tóc nhuộm hai- lai
Sáu thương mốt áo hai dây hở sườn
Bảy thương tính cách bất thường
Nét ăn, nết ở thích cương với đời
Tám thương nhậu giống dân chơi
Sáng say, chiều xỉn rã rời mới thôi
Chín thương sống bạc như vôi
Bà con dòng họ xa xôi cũng thừa
Mười thương yêu mấy cho vừa
Anh em cha Mẹ cào bừa như nhau.

Bài thơ chế số 12

Xa 15 ngày mà ngỡ như nữa tháng
Nhớ em nhiều anh ngủ có được đâu
Suốt 5 canh anh ngủ được canh đầu
4 canh sau anh âu sầu ngủ tiếp..!

Bài thơ chế số 13

Phen này quyết chí đi tu
Tam qui ngũ giới tu chùa Hồ Sen
Gặp cô má phấn răng đen
A di đà phật anh quên mất chùa

Bài thơ chế số 14

Anh hỏi em nước gì là mặn nhất?
Em trả lời nước mắt phải không anh?
Anh ôm nhẹ bảo rằng em chưa hiểu!
Nước mặn nhất là nước mắm Chinsu.

Bài thơ chế số 15

Thúy Vân em gái Thúy Kiều
So về nét đẹp đâu nào kém ai
Thúy Kiều dốn dĩ chị hai.
So về nét đẹp hơn Vân hai phần
Gia đi gặp cố lân bân
Cha Kiều thua số đề lâm nợ nần
Còn thêm chơi hụi chiền miên
Cờ gian bạc lận khổ thân vô cùng
Nhiều khi cha chợt nổi khùng
Lôi Kiều ra đánh bùn bùn không mang
Vân thấy Vân vội la làng
“Ông thua ông chịu ông còn trách ai”

Bài thơ chế số 16

Ngậm thuốc phun mây ngẫm sự đời
Thằng làm chết mẹ đứa ngồi chơi.
Cuộc đời sao lại bất công thế.
Ta hận cuộc đời hận chửa vơi.

Bài thơ chế số 17

Cuộc đời thật lắm bất công
Đang đi trên phố nhông nhông yêu đời
Nhặt được vé số tả tơi
Số thì lại sấu vứt lun cho rồi
Ra kia quán nước ta ngồi
Uống nước cho đả không mang theo tiền
Quán thì mới uống đầu tiên
Làm sao mà thiếu ôi phiền quá đi
Giờ thì không biết làm chi
Dây chuyền ở lại ta đi về nhà
Về nhà sổ số vừa ra
Ngay con vừa vứt mất tiêu mớ tiền