Hãy cho em ở bên cạnh anh một lần nữa có được không…?

Ai cũng bảo em ngốc hay luỵ tình thì có làm sao cơ chứ. Người ta nói đúng rồi mà. Trong tình yêu không phải ai cũng thật lòng như em đâu, đúng không. Và người ta làm sao hiểu được cảm giác mà đến cái chạm vai để vỗ về an ủi người thương, em đều phải ao ước từng đêm.

Lúc này đây, em mới hiểu vì sao “nhìn người mình thương hạnh phúc bên người khác vẫn vui hơn là nhìn người ấy muộn phiền”. Em đã từng rất sợ phải nhìn thấy anh tay trong tay bên người con gái khác không phải em. Vậy mà hôm nay đây- khi chàng trai của em đang vùng vẫy trong cái nghiệt ngã của đời thường, em chỉ mong mình có thể ôm hết bao sóng gió vào đôi tay nhỏ bé này để anh an yên. Dù là anh có cười vui bên ai cũng chẳng bận tâm, vì ít ra em vẫn thấy được nụ cười nơi anh.

Ai bảo em ngốc hay luỵ tình thì có làm sao. Người ta nói đúng rồi mà. Không phải ai yêu thật lòng đều như em cả sao. Và người ta làm sao hiểu được cảm giác mà đến cái chạm vai để vỗ về an ủi người thương, em đều phải ao ước từng đêm.

Giá như em đủ can đảm bước đến bên anh như anh đã từng làm với em ngày trước khi em quật ngã trước giông tố cuộc đời thì hay biết mấy. Giá như anh có thể đưa tay về phía em, em hứa sẽ nắm thật chặt rồi cùng anh bước qua con sóng lớn lần này. Giá như chẳng phải nói giá như thì hay biết mấy.

Và Em hiểu xa cách thời gian của chúng ta đủ để anh không cần em như ngày xưa. Nhưng người thương àh, em vẫn ở đây đợi anh. Trái tim em vẫn dành nơi ấm áp nhất cho anh. Yêu thương nơi em là trao cho anh cơ mà. Và muộn phiền nơi anh hãy cho em giữ lấy anh nhé. Vì em cần nụ cười nơi chàng trai em thương hơn là nước mắt yếu đuối nơi khoé mắt em.