Đâu muốn phiền anh

ĐÂU MUỐN PHIỀN ANH !

Anh bảo rằng thôi đừng phiền nhau nữa
Chia tay rồi anh muốn được tự do
Và thui hãy xin em đừng lắng lo
Cho một kẻ giờ đây là xa lạ

dau muon phien anh

Này người yêu anh nghĩ đơn giản quá
Chia tay là quên tất cả được sao?
Bao kỷ niêm hai đứa từng có nhau
Như chưa có làm sao em có thể?

Dẫu biết rằng chia tay phải như thế
Phải lạnh lùng phải tập sống để quên
Nhưng làm sao anh thấu hiểu những đêm
Gối ướt mem cùng làn mi khờ dại?

Anh biết mà em đây phận con gái
Khi đã yêu là chung thủy hết mình
Anh ra đi cùng hai chữ “lặng thinh”
Em ngơ ngác , giật mình – tim yếu đuối

Người yêu ơi ! Xin một lần sau cuối
Đừng trách than cho mắt lại thêm sầu
Hãy một lần sống vị trí của nhau
Anh sẽ thấy tình yêu cần trân trọng.

Người sẽ thấy hàng đêm trong giấc mộng
Chỉ anh thôi không ai khác xem vào
Người sẽ thấy lung linh những vì sao
Chỉ tên anh và hàng ngàn nỗi nhớ.

Người yêu ơi! đừng tổn thương nhau nữa
Lỗi lầm này đâu phải của riêng ai
Trách bởi vì chúng ta lựa chọn sai
Sai tất cả ngay từ khi ta đến.

Tháng mười về là sinh nhật thương mến
Xin đừng để những ngọn nến riêng em !